Nguyễn Tâm

ĐÊM MỘT MÌNH


 

Chỉ còn mình ta trong đêm này
Ngồi đếm giọt sầu nào qua đây
Quạnh quẻ một thân mình lẻ bóng
Đời là con sóng hợp rồi tan


Hạnh phúc muộn màng cũng sang ngang
Ôm trọn niềm đau sao phũ phàng
Tim côi đơn lạnh khơi niềm nhớ
Để giờ trăn trở đến bơ vơ


Ảo giác mê đời tựa giấc mơ
Ru hồn say lụy đến dật dờ
Chán chường tấm thân trần vô vị
Cuộc sống bình dị nào có đâu


Bóng tối đêm dài đêm càng sâu
Một nỗi niềm riêng gối trên đầu
Từng phút trôi qua đêm thinh vắng
Nghe đời thêm mặn bước gian truân


Mấy lúc quay về mà bâng khuâng
Ngửa mặt trầm luân đã thấm nhuần
Buồn không con tạo xoay vần tới
Mình thân chùm gởi kiếp sống chơi


Đêm đã dần tàn ánh sao rơi
Cũng chỉ mình ta với cõi đời
Thời gian tẻ nhạt theo ngày tháng
Mai sáng một mình lại mình ơi !


05 - 08 - 2011

Được bạn: vdn 11.5.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐÊM MỘT MÌNH"